Trả Hết Tơ Hồng

Chương 58: Vụ án phơi bày




Sáng hôm sau, hoàng thượng và các đại thần trong triều còn đang đau đầu về chuyện Ngạch Xuyên đã làm đêm qua, họ lo sợ nếu xử lý hắn theo luật của Hạ quốc sẽ ảnh hưởng đến giao tình của Phiên Bắc trước giờ. Nhưng nếu không nghiêm trị, hẳn sẽ còn nhiều người như Ngạch Xuyên nữa làm loạn triều đình.... Nghĩ rồi hoàng thượng vẫn muốn sẽ nghe Ngạch Xuyên nói rõ nguồn cơn sự việc, rồi sẽ cho hắn tự mình định đoạt số phận của bản thân mà không nhúng tay vào. Nhân dân của Phiên Bắc khi hắn chọn cái chết để kết thúc vẫn sẽ nhận được ân sủng của Hạ quốc như một phần bù đắp cho sự mất mát ấy.

Hoàng thượng trầm giọng hỏi các vị đại thần trong triều về chuyện của Ngạch Xuyên gây ra đêm qua

- Các khanh cảm thấy chuyện này như thế nào? Có thể nói cho trẫm vài cách giải quyết không?

Một vị quan nọ lên tiếng

- Hoàng thượng, thần nghĩ chúng ta nên hỏi rõ Ngạch Xuyên về những việc làm kia rồi hẳn định đoạt...cho hắn tự định đoạt mạng sống của mình. Có như vậy Phiên Bắc sẽ không có lý do để khơi lên chiến tranh!

- Khanh nói đúng...người đâu! Đến nhà lao đưa Ngạch Xuyên đến đây....

- Da!

Một vài thị vệ đã rời khỏi Thanh Long điện, đến nhà lao đưa Ngạch Xuyên đến theo lệnh của hoàng thượng. Buổi thượng triều hôm nay trở nên nặng nề đến lạ, ai nấy đều khó tin vào việc Ngạch Xuyên đã làm

- Bách Tùng...Uyển Hoa, muội ấy không sao chứ?

- Đa tạ hoàng hậu quan tâm, thê tử của đệ không sao! May có nhị hoàng huynh kịp thời giúp đỡ nếu không cũng sẽ có chút bất lợi!

- Không sao là tốt!



Thị vệ đưa Ngạch Xuyên đến quỳ giữa tâm điện, hắn ta vẫn điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra, vẫn đang chờ đợi hoàng thượng định đoạt

- Ngạch Xuyên...tại sao khanh lại làm những việc này?

- Vì hận, ta hận năm đó các ngươi ép ta phải xử tử cận thần của ta là Bố Tử...ta muốn giành lại Phiên Trúc vì trước kia vốn thuộc về Phiên Bắc...

Hoàng thượng vẫn cố giữ bình tĩnh để nói về những chuyện trước kia

- Ngạch Xuyên...năm đó cha của ngươi đã tự hiến Phiên Trúc cho tiên đế Hạ quốc không phải do chúng ta chiếm lấy nó từ tay các người...bây giờ, nhân dân hai nước đang sống rất tốt nếu ngươi làm vậy khác nào đang khơi chiến tranh bùng nổ chứ?

- Bây giờ, ta đã bị các ngươi bắt tận tay thì ta cũng không chối tội. Phải...ta là người chỉ thị Bố Tử và Lý Khiêm tạo phản, ta đã sai người ám hại hoàng thượng nhưng không thành...cũng là ta bỏ độc muốn hại chết Kỳ thân vương..những chuyện trong cung gần đây đều do ta làm ra... muốn xử lý như thế nào tủy các người định đoạt...

Hoàng thượng ngồi trên bệ rồng hừ lạnh một tiếng rồi đáp lại

- Ta không biết phải xử lý ngươi ra sao...chi bằng ngươi lựa chọn giữa việc tự mình kết liễu hay sẽ chịu lưu đày? Nhân dân ở Phiên Bắc vẫn được nhận ân sủng xem như một phần bù đắp cho họ khi ngươi chịu tội...

- Xử tử cũng được...bổng thế tử không thể chịu cảnh lưu đày được! Các người cứ xuống tay theo luật của Hạ quốc, bổn thế tử sẽ không hối hận...

Được...trẫm sẽ theo sự lựa chọn của ngươi mà xử trí!

Hoàng thượng rốt cuộc cũng tìm được hướng giải quyết chuyện của Ngạch Xuyên một cách êm đẹp. Thị vệ cũng đưa hắn quay trở lại nhà lao chờ ngày đưa ra pháp trường xử lý. Rốt cuộc cũng trời quang mây tạnh, những ngày tháng căng thẳng cũng đã qua chỉ mong mọi thứ ổn thoả để nhân dân được ấm no, đất nước không xảy ra chiến tranh như vậy người làm vua cũng đã yên lòng rồi...

Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận