Trả Hết Tơ Hồng

Chương 56: Hoàng Thượng Nghi Ngờ




Sau khi đưa Uyển Hoa đến chỗ thái hậu, Bách Tùng cũng đến chỗ của hoàng thượng, trùng hợp lại gặp Bách Hảo và Triệu An cũng vừa đến.

- Nhị hoàng huynh, Triệu An đệ đệ...hai người cũng đến gặp hoàng thượng sao?

-Phải đó...bọn ta định khi đến gặp hoàng thượng rồi sẽ nhờ Trần công công mời đệ đến! Nhưng đệ cũng đã đến rồi...chúng ta cùng vào trong đi!

- Được! Chúng ta cùng vào trong!

Ba người họ cùng đi vào trong Thanh Long điện, giờ này hoàng thượng cũng đã bải triều từ lâu vẫn đang ngồi ở tâm điện để xem tấu chương. Trần công công vừa nhìn thấy ba người họ đã nhanh ra hành lễ

- Viên thân vương, Kỳ thân vương, Triệu huyện lệnh...hoàng thượng đang ngồi trong tâm điện ạ! Nô tài sẽ vào trong bẩm báo lại với hoàng thượng, phiền các ngài chờ nô tài một chút!

- Phiền Trần công công vậy!

Trần công công lui vào trong, bẩm báo với hoàng thượng có người đến, ba nam nhân đứng bên ngoài dáng vẻ uy phong được bọc bên ngoài lớp áo lông dày vì trời đã vào đông. Trần công công quay trở lại mời họ vào trong, Thanh Long điện đốt một lò hương mùi gỗ khiến cho cả gian phòng trở nên ấm áp. Hoàng thượng vẫn đang ngồi xem tấu chương, ba người họ kéo những chiếc ghế đẩu ngồi xuống bên hoàng thượng, Trần công công cũng đã mang bốn chén trà nóng nghi ngút khói đến, họ có thể trò chuyện rồi!

- Hôm nay, các đệ đến đây tìm trẫm có chuyện gì sao?

Hoàng thượng...bọn đệ đến muốn...

Bách Hảo vừa nói chưa hết câu, Bách Đình đã cắt ngang câu nói



- Ở đây chỉ có chúng ta, cứ gọi là hoàng huynh là được! Các đệ đừng khách

sáo!

Bách Hảo gãi đầu, ngại ngùng rồi tiếp tục nói

- Hoàng huynh... hôm nay bọn đệ tới đây tìm huynh muốn nói về những mối nghi ngờ về những chuyện đã xảy ra gần đây trong cung!

- Các đệ có nghi ngờ gì sao?

Ba người còn lại đồng loạt gật đầu, hoàng thượng đã hiểu mối nghi ngờ trong lòng của y đã có phần giống với những điều mình trăn trở thời gian qua. Hoàng thượng chau màu nhẹ một cái, đôi mắt như hồ nước yên tĩnh bỗng khép hờ lộ ra dáng vẻ uy nghi của một bậc quân vương, giọng nói trầm trầm vang lên

- Các đệ nói xem...các đệ đã nghi ngờ điều gì rồi?

Ba người còn lại nhìn nhau như trẻ con phạm lỗi bị mẹ bắt phạt

- Bách Hảo...đệ nói trước đi!

- Hoàng huynh... huynh còn nhớ ngày Miên Du nhà đệ bị mèo hoang làm cho bị thương không? Những con mèo đó quả thật là mèo của Phiên Bắc, hơn nữa đã được huấn luyện rất kỹ, chúng không phải mèo hoang...đệ đã đi dò hỏi một vài nơi hay có người Phiên Bắc đến giao thương và họ đã xác nhận như thế!

- Vậy còn Bách Tùng, đệ nghi ngờ điều gì?

- Huynh có còn nhớ đêm Đông cung bị cháy, hoàng huynh đưa cho đệ xâu chuỗi đó không? Hôm kia, bọn đệ đến Lưu Ly Các hỏi chuyện xử lý đám ca kỹ, Ngạch Xuyên nhìn thấy xâu chuỗi vẻ mặt có chút thay đổi thần sắc, hẳn là đã biết nguồn gốc của xâu chuỗi kia từ đâu có rồi!



- Vậy còn đệ?

Hoàng thượng quay sang nhìn Triệu An, y nhanh tay lấy ra một chui dao có khắc ký hiệu của Phiên Bắc cùng với một ống bột màu nâu không rõ là gì đưa ra cho mọi người cùng xem

- Các huynh nhìn xem,những thứ này đệ tìm được khi cùng thê tử trở lại phủ huyện lệnh ở Phiên Trúc cách đây vài hôm. Đệ tìm được một mật thất nhỏ, bên trong chứa rất nhiều binh khí, có cả bản đồ quân sự và cả hai thứ này...Mặc dù, hiện tại đệ đang sống tại phủ ấy nhưng vẫn chưa tìm ra được bên trong đó có bao nhiêu mật thất...đệ chỉ nghi ngờ rằng Ngạch Xuyên thật sự không hề có thiện ý như hắn thể hiện ra bên ngoài...

Hoàng thượng nghe tới đây như đang ngầm hiểu ra điều gì đó, có lẽ thời gian qua có quá nhiều việc làm cho y quên mất việc chú tâm đến những biểu hiện lạ của Ngạch Xuyên

- Ta lại nghi ngờ...lần này Ngạch Xuyên muốn trả thù cho vụ án năm đó của Bố Tử và Lý Khiêm...trong hôm ta xém bị thích khách kia hại chết, trong lòng như mây đen giăng kín, nghi ngờ hai chuyện này có liên quan đến nhau nhưng không đủ để khẳng định. Hôm nay, các đệ cũng đã nghi ngờ như vậy, ta không thể không đề phòng những chuyện này sẽ châm ngòi cho chiến tranh nổ ra...

-

Hoàng huynh... người định sẽ giải quyết chuyện này thế nào?

- Tạm thời...chúng ta cứ phòng thủ trước đã! Thứ bột này, phiền Triệu An và Bách Tùng đệ đến tìm Lạc thái y âm thầm tìm hiểu xem nó là gì? Nhớ cẩn thận một chút. Bách Hảo, đệ có thể nhờ mối quan hệ của mình để tìm hiểu về Ngạch Xuyên qua các thương lái Phiên Bắc. Chúng ta cứ âm thầm như vậy trước đã, đến khi thu thập đủ chứng cứ rồi tính đến chuyện vạch trần...

- Bọn đệ hiểu rồi! Hoàng huynh, huynh yên tâm, chuyện này sẽ sớm sáng tỏ cả thôi!

- Ừm...uống trà đi!

Bốn người cùng uống trà, bên ngoài sống cửa tuyết rơi đầy phủ trắng như bông gòn, trời vào đồng nên nắng cũng không quá gắt. Bên ô cửa sổ, cành mai đỏ cũng đã nở đưa vào hương thơm thoang thoảng, thanh tao đến nao lòng...

Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận