Ngách Xuyên đã được thả tự do sau một thời gian ở trong Lưu Ly Các, việc điều tra bỗng nhiên nghẽn lại mặc dù đã lộ sơ hở ít nhiều. Xâu chuỗi hôm trước Bách Tùng được hoàng thượng giao cho điều tra nay cũng đã lộ ra được là đá Mắt Mèo của Phiên Bắc, nhưng những người đi cùng với Ngạch Xuyên chỉ có một tên cận thần trẻ tuổi vậy chẳng lẽ là hắn đến phóng hỏa Đông cung hay sao?
Lạc thái y cũng đã tìm ra được chất độc trong cơ thể của Bách Tùng hôm trước là nhựa của một loại cây quen thuộc trong cung, nhựa của cây Vạn Niên Thanh. Loại nhựa cây này khi cho vào trà cũng không có mùi hay màu gì khiến ảnh hưởng đến vị của trà. Đến cả những con mèo hoang hôm nọ làm hại đến Miên Du cũng không biết là ai mang đến nhưng lại làm cả cung náo loạn.
Người ở Thận Hình Ty đã tra hỏi đám ca kỹ kia nhưng bọn họ không nói ra người chủ mưu là ai, có vài người đã tự xác để không làm bại lộ thân phận của người chủ mưu muốn ám hại hoàng thượng. Bách Tùng và Uyển Hoa ngồi ở hoa viên của Tú Yên Đường mà ngẫm nghĩ
- Phu quân, dạo gần đây trong cung không ngừng nổi lên những đợt sóng, chàng nghĩ xem những việc này có mục đích gì kia chứ?
- Ta nghĩ những chuyện này đều cùng một người làm ra mục đích chính là muốn làm loạn triều đình, có khi là khơi lên chiến tranh!
- Chẳng lẽ là...Ngạch Xuyên thật sao? Phiên Bắc và chúng ta vốn có mối giao hảo rất tốt...thiếp nghĩ sẽ không có việc đó đâu!
- Giao hảo tốt vẫn có thể khơi lên chiến tranh mà! Chúng ta để qua một bên, chuyện này còn nhiều uẩn khuất... chiều nay chúng ta đến chỗ thái hậu thăm Tùng Hiền đi! Đã lâu chúng ta không đến thăm con rồi!
- Được!
* Ở chỗ Triệu An và Liên Ý
- Liên Ý, nàng đang xem gì đó?
- Thiếp đang đọc Nữ Thư thôi! Có chuyện gì sao?
- Ta đang nghĩ những chuyện gần đây xảy ra trong cung, có chút kỳ lạ, mọi chuyện như đang châm ngòi cho chiến tranh vậy!
Liên Ý nhẹ nhàng đặt quyển Nữ Tắc xuống bàn, tay rót chén trà rồi thở dài một hơi
- Thiếp cảm thấy...Ngạch Xuyên đó có vấn đề! Hắn ta đến đây lần này không giống như những lần trước, lại xảy ra nhiều chuyện hơn...chi bằng chúng ta nên cẩn thận thì hơn...
- Ta sẽ xem xét chuyện này, ít hôm nữa ta sẽ nói lại chuyện này cho hoàng thượng vậy!
- Chàng uống trà đi!
Được! Đa tạ thê tử!
Hoá ra không chỉ có Bách Tùng và Uyển Hoa cảm nhận được sự khác lạ của những chuyện vừa xảy ra là một kế hoạch. Nhưng những chuyện nhỏ nhặt ấy thật sự không đủ để châm ngòi cho một trận chiến lớn. Hơn nữa, mối quan hệ giữa hai nước vẫn rất tốt vậy thì chuyện này bày ra nhằm mục đích gì cơ chứ?
Bao nhiêu câu hỏi cứ bủa vây trong đầu khiến cho những người trong cuộc như đang mất đi phương hướng. Phải chăng, những việc làm đó nhằm trả thù cho vụ án của Lý Khiêm năm xưa hay không? Nếu là như thế, thì Ngạch Xuyên đã làm lộ ra quá nhiều kẽ hở trong việc này rồi...
Nếu so lại tình tiết của vụ án năm xưa, mẫu tộc của thê tử Lý Khiêm đã bị lưu đày biệt xứ, nhất định không thể nào quay về trả thù được. Ngạch Xuyên cũng không có động cơ nào để giúp đỡ một tên phản thần trả thù để rồi gây ảnh hưởng đến giao tình hai nước...Mục tiêu của người này quá mơ hồ rồi!
Uyển Hoa ngồi nhìn bên ngoài hoa viên, trời đã vào đông rồi, thời tiết cũng
lạnh hơn, tuyết phủ dày trên mái ngói đỏ. Lò sưởi nhỏ trong tay cũng không đủ làm cho cơ thể ấm hơn, nhìn cảnh sắc bên ngoài phủ một màu trắng xoá, ánh nắng cũng chỉ dám len lói qua cửa một cách yếu ớt mà thôi. Nhìn lại chỉ thấy nhân sinh đôi khi bạc bẽo, con người đều hại nhau vì mục đích và lợi ích cá nhân của mình mà thôi...cuộc sống trong cung quả thật không dễ dàng...
Bách Tùng lại gần mang thêm áo choàng lên vai Uyển Hoa
-
- Nàng đang suy nghĩ điều gì sao?
Uyển Hoa lắc đầu, môi mỉm cười rồi đáp
- Không có gì! Chúng ta đến chỗ thái hậu thôi!
