Hoàng Thượng Biến Thành Cún Cưng Rồi!

Chương 40: Ghen tuông (tiếp)




Tiêu Cảnh Lẫm khó chịu trong lòng, tại sao vừa nghe đến tên của Lục Trạch Vũ thì nhìn nàng lại có vẻ hớn hở đến thế. Diệp Chi quả là oan ức, cô chỉ đơn giản suy nghĩ rằng nếu Lục Trạch Vũ trở về thì mọi việc có thể giải quyết dễ dàng, cô cũng có thể được đi chơi hai ngày.

Còn tình cảm giữa cô và Lục Trạch Vũ, đời này định sẵn là hữu duyên vô phận. Mọi thứ đã hoàn toàn chấm dứt từ ngày cô lên kiệu bước vào cửa cung.

Diệp Chi thật tâm mong mỏi Lục Trạch Vũ sẽ gặp được một cô nương tốt, có thể sống bình an khỏe mạnh đến già. Kiếp này của hắn thật sự đã quá vất vả rôi.

Tiêu Cảnh Lẫm cáu kỉnh, cứ nghĩ đến việc thê tử của mình vẫn còn mong ngớ kẻ khác là hắn lại cảm thấy đau gan.

“Sao? Nàng muốn gặp lại hắn à?”

Diệp Chi vội vàng lắc đầu, “Không, chẳng phải là do Hoàng thượng nhắc đến trước hay sao?”

Cô là người vô tội mà, tự dưng lại đổ hết lên đầu của cô.

Tiêu Cảnh Lẫm vẫn không hài lòng, hắn hung hăng giày xéo đôi môi nàng cho bổ tức. Không đánh được nàng không mắng được nàng chẳng lẽ hắn lại cứ thế buông tha cho nàng để nàng suy nghĩ về kẻ khác sao.

Tiêu Cảnh Lẫm chỉ muốn trong tâm trí của Diệp Chi chỉ có thể chứa một mình hắn.

Diệp Chi bừng tỉnh, biểu hiện này của cẩu Hoàng đế có nghĩa là đang ghen tuông. Cô suy đi nghĩ lại vẫn chỉ thấy câu trả lời là hắn đang ghen tuông với Lục Trạch Vũ là thích hợp nhất.

Vốn dĩ trước đây trước mặt Tiêu Cảnh Lẫm cô cư xử hết sức cẩn thận, nhưng lâu dần quen với sự nuông chiều của hắn tâm tình cô cũng đã có phần thả lỏng. Nhiều khi ở trước mặt hắn cô lại trở về Diệp tiểu thư ngày trước, Tiêu Cảnh Lẫm cũng cưng nựng cô.

Diệp Chi thăm dò, “Hoàng thượng, người đang giận thần thiếp sao?”



Tiêu Cảnh Lẫm cười ha hả hai tiếng ngoảnh mặt đi chỗ khác. Nàng đúng là người phụ nữ vô lương tâm, hắn biểu hiện rõ ràng đến như thế rồi mà còn chưa chịu nhận ra.

“Hoàng thượng.”

Diệp Chi nhõng nhẽo gọi lại lần nữa nhưng Tiêu Cảnh Lẫm vẫn giữ bộ mặt lạnh lùng không quan tâm đến nàng. Diệp Chi cười thầm trong bụng, cẩu Hoàng đế được lắm, hôm nay còn giở trò giận dỗi với cô.

Để xem ai thắng.

“Hoàng thượng không cần thiếp nữa.”

Giọng nói của Diệp Chi càng ngày càng nhỏ, nước mắt chực trào ra. Tiêu Cảnh Lẫm hốt hoảng quay lại thì thấy ánh mắt cô hết sức đáng thương, nhìn điệu bộ giống hệt như đang tủi thân vì bị bỏ rơi.

Tiêu Cảnh Lẫm nào còn lòng dạ đâu mà tỏ vẻ giận hờn, hắn còn đang bận dỗ dành nương tử của hắn. Nếu không thì chẳng biết cô gái này còn nghĩ ra cách gì để giày vò tâm can hắn nữa.

“Được rồi, ta đâu có giận nàng. Không khóc nữa, ngoan”

Diệp Chi cười trộm, cô dụi đầu vào vai hắn gật gật.

Tuy cô vẫn chưa biết nguyên nhân tại sao cẩu Hoàng đế lại chuyển sang có tình cảm với cô, nhưng mà kệ đi. Cô cũng không còn hơi sức đâu mà nghĩ nhiều, nhà họ Diệp vẫn còn vững vàng, cha còn khỏe mạnh, anh trai mình mình đã có đường ra. Chuyện của tương lai thì cứ để tương lai giải quyết.

Ít ra trong lúc này người trong mộng của hắn còn chưa vào cung...

“Ngoài Lục Trạch Vũ ra thì không còn ai có thể ứng chiến sao?”

Cô nhớ là nhân tài của Vạn Lịch rất đông, ví dụ như Triệu Kiến đang là thống lĩnh cấm quân hay là còn có những người ở sau bóng tối bảo vệ Hoàng đế. Đó toàn là cao thủ tuyệt đỉnh trăm người có một.



“Ta đã hỏi Triệu Kiến nhưng hắn ta cũng chỉ chắc có năm phần.”

Tên dũng sĩ của bọn họ đúng thật là một kỳ nhân. Thân cao chín thước, lưng hùm vai gấu, chỉ cần đấm một cái cả cây cột nhà to cũng gãy.

“Hoàng thượng, nếu thiếp giúp người được chuyện này thì người có thể dẫn thiếp đi chơi thêm một ngày nữa được không?”

Diệp Chi cò kè mặc cả, cô giúp hắn không bị mất mặt mà chỉ đòi hắn cho mình đi chơi vài ngày tính ra cũng không thiệt thòi.

Thấy sắc mặt hắn lại biến đổi, Diệp Chi vội vàng nói thêm, “Không cần phải gọi Lục Trạch Vũ về.”

Tiêu Cảnh Lẫm bắt gặp ánh mắt năn nỉ của nàng, giọng điệu của hắn bất giác dịu hẳn xuống.

“Được.”

Nếu cô giải quyết được thì đừng nói là đi chơi ba ngày, cả ngôi hậu hắn cũng đang tính đường dọn sẵn cho nàng. (2)

Việc hắn không muốn triệu Lục Trạch Vũ về bây giờ không đơn thuần chỉ là ghen tuông mà còn là do có tin mật báo Đông La đang âm thầm cấu kết với man di làm loạn. Lục Trạch Vũ là một tướng chủ chốt ở biên quan, nếu lúc này triệu về kinh gấp chỉ e rằng man di sẽ nhân cơ hội tấn công.

Tiêu Cảnh Lẫm hắn tuyệt không phải là kẻ hôn quân.

“Nhất ngôn cửu đỉnh, tứ mã nan truy

Diệp Chi đã có lời chắc chắn của Hoàng đế, cô bắt đầu suy nghĩ về việc có thể đi chơi những gì trong ba ngày đó.

Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận