- Ô, y sĩ Giang Nguyên, cậu nhận ra tôi? Giỏi lắm!
Gương mặt không một chút nếp nhăn của Hầu tước Robert lộ ra nụ cười hoài niệm, nhẹ nhàng lắc đầu:
- Chung tôi cố ý len đến đay, cũng không dám mời Thiên Y Viện nghênh đón. Nhắc đến, lần đến Kim Lăng trước đã lưu lại ấn tượng quá sâu cho chúng tôi.
Nhìn nụ cười của Hầu tước Robert, ánh mắt Giang Nguyên lạnh lại thêm vài phần:
Toi thay vẫn con chưa đưoc sau cho lam. Neu khong, Hầu tưoc cac ha lam sao dám đến đây?
- Hừ!
Một gã thanh niên tóc vàng, mắt nâu lạnh lùng nhìn Giang Nguyên, sau khi hừ một tiếng liền tiến lên:
Tự trói đi, chúng tôi có thể bảo đám đứa trẻ này an toàn.
- Tự trói?
Giang Nguyên nghiêng đầu nhìn gã thanh niên, ánh mắt chợt lóe, chậm rãi
nói:
- Thiên tài một đời của Huyết tộc, Bá tước Buffett?
- Ô, anh cũng nghe qua tên của tôi?
Nghe Giang Nguyên nói, ánh mắt Buffett không khỏi hiện lên sự đắc ý.
Dĩ nhiên, anh và tổ phụ của anh rất giống nhau. Đầu lâu của tổ phụ anh vẫn còn được cất giữ ở Thiên Y Viện. Tôi dĩ nhiên là phải biết anh rồi.
Khóe miệng Giang Nguyên hiện lên sự giễu cợt.
Anh ...
Nụ cười của Buffett liền cứng đờ, huyết quang hiện lên trong mắt. Năm đó, Hầu tước Buffett chết trận ở Kim Lăng, di thể cũng bị rơi vào tay Thiên Y Viện. Đây vẫn là sự tiếc nuối lớn nhất của gia tộc Buffett.
Hầu tước Robert nghe Giang Nguyên nói, gương mặt vốn đang mỉm cười liền thu lại, lạnh giọng nói:
Đừng lãng phí thời gian, bắt hắn lại cho tôi.
Hầu tước Robert vừa nói xong, Buffett và hai người khác bên cạnh liền vọt đến Giang Nguyên.
Thấy ba người vọt lên, đã sớm âm thầm vận lực, Giang Nguyên đạp chân một cái, vọt về phía một người.
- Thiên phú Tốc độ khởi động.
Trong chớp nhoáng, Giang Nguyên toàn lực xông về phía nữ Bá tước, quất tới một quyền.
Vị nữ Bá tước kia đang xông đến Giang Nguyên, nhưng không đề phòng Giang Nguyên chợt lách người, xuất hiện trước mặt cô, hơn nữa còn đánh tới một quyền.
Vị nữ Bá tước này ngược lại không phải đồ dỏm. Thấy Giang Nguyên đánh tới một quyền, liền cắn răng một cái. Nếu cô tránh được một quyền này của Giang Nguyên, với tốc độ lắc mình đến của hắn, rất có thể sẽ bị đối phương nhân cơ hội thoát đi.
Cho nên, cô phải cắn răng đỡ lấy một quyền này. Chỉ cần toàn lực ngăn cản, Giang Nguyên sẽ vô pháp chạy trốn.
Thấy đối phương vội vàng thu quyền, lại đánh tới một quyền, Giang Nguyên cũng không bất ngờ. Thực lực của hắn đã vượt xa cao thủ Thiên giai bình thường. Hơn nữa, sức mạnh không phải là sở trường của Huyết tộc, đối phương muốn ngăn cản hắn cũng chưa chắc thành công.
Trong tiếng cười lạnh của Giang Nguyên, nữ Bá tước Eva kêu thảm một tiếng, bị Giang Nguyên đánh bay ra ngoài, sau đó Giang Nguyên chợt lách người, từ bên hông của cô mà nhào ra ngoài rừng cây.
Bây giờ hắn chỉ có một đường để chạy trốn, đối mặt với vị Hầu tước và bốn Bá tước Huyết tộc, trong tay còn ôm Tiểu Bảo, muốn thuận lợi chạy đến Thiên Y Viện cũng không phải chuyện dễ
Nhìn Giang Nguyên nhanh chóng lao ra ngoài rừng cây, hai vị Bá tước phía sau liền biến sắc.
Nếu để cho Giang Nguyên chạy thoát, hành động lần này xem như thất bại.
Lập tức hai người kêu to một tiếng, mau chóng đuổi theo Giang Nguyên.
Chân Giang Nguyên không ngừng tăng tốc, đang muốn xuyên qua rừng cây, chợt nhìn thấy một bàn tay tái nhợt đánh thẳng vào ngực mình.
