Còn bây giờ, mặc dù gã đã lên cấp y sĩ, nhưng so với Giang Nguyên là Y sĩ nhất phẩm, chủ Tề Thế Đỉnh mà nói, hoàn toàn không thể nào so được chứ đừng nói gì đến chuyện Giang Nguyên có thể giết chết được một Bá tước Huyết tộc trong đêm tối. Phương diện này có lẽ cả đời gã cũng không thể nào đuổi kịp.
Giang Nguyên ôm Tiểu Bảo dẫn theo hai người đẹp bước vào nhà ăn. Cách đó không xa có một đôi mắt nhìn chằm chằm Giang Nguyên, trong mắt toát ra vẻ oán độc. Cho tới khi mấy người tiến vào trong nhà ăn, y mới hừ lạnh một tiếng.
- Hồ Minh Vũ, mày đừng có không phục ... Giang Nguyên thực sự rất giỏi ...
Lý Mạnh ngồi cạnh nghe thấy tiếng hừ lạnh liền cười nhạt nói:
- Không nói đến vị trí chủ Tề Thế Đỉnh của hắn, chỉ riêng chuyện hắn có thể giết chết Bá tước Fini trong đêm tối, trong vòng mười năm mày cũng không làm nỗi chuyện này!
Hừ ... Muoi nam, quả that ... trong vong muoi nam tao không làm được, nhưng Giang Nguyên ... Mày nghĩ hắn có thể rạng rỡ được bao lâu? Hơn nữa hôm nay hắn cũng đã luyện đan thất bại.
Hồ Minh Vũ cười lạnh nói:
- Cây cao đón gió dễ đổ ... Lý Mạnh mày chẳng lẽ không hiểu?
- Dĩ nhiên tao hiểu ...
Lý Mạnh khẽ cười một tiếng, nói: "
Nhưng con gio nay phải that lon mới được ... Ít nhat cho đen giờ tao vẫn chưa thấy có con gio lớn nào đủ để thổi ngã được hắn ...
Được ... vậy mày cứ chờ mà xem ... Tuy thang nhóc này có thực lực không tệ, nhưng người có thể thắng được hắn, hơn nữa muốn giết chết hắn cũng không ít đâu ...
Hồ Minh Vũ lạnh giọng nói.
Lý Mạnh khẽ cười nhún vai một cái, lãnh đạm nói:
- Câu này có lý ... có điều ... mày hiểu rõ quy tắc của Thiên Y viện mà, phạm ta thì chết ... haha ...
Hồ Minh Vũ nhìn Lý Mạnh xoay người rời đi trong mắt lóe lên vẻ tàn khốc, sau đó cũng xoay người rời đi.
La lão y sư La Thiên Minh trong phòng làm việc của Từ Khải Liễu lúc này cũng nhận được tin tức.
- Lão La, đi về nghỉ ngơi trước đi ... Bây giờ chỉ hy vọng Giang Nguyên có thể mau sớm tìm được phương pháp giải quyết, chúng ta tạm thời không thể giúp được gì nữa ...
Từ Khải Liễu thở dài, nhìn La Thiên Minh nói.
Được rồi ... Vậy tôi về trước đây ... Tôi tin Giang Nguyên có thể tìm được cách giải quyết!
La lão y sư La Thiên Minh cười khổ một tiếng, sau đó đứng lên nói:
- Món quà Giang Nguyên mang từ nước ngoài tặng tôi tôi rất thích, tôi phải đi dày vò cái này đã!
- À ... Là thi thể Bá tước Huyết tộc có thâm niên kia đó hả?
Nghe La lão y su La Thiên Minh nhắc tới chuyện này, mắt Thiên y sư Từ Khải Liễu sáng lên, nói:
- Đây là hàng tốt đó. Viện ta mấy chục năm nay không tìm được những thứ thế này để thí nghiệm. Lão La xem dùng thế nào cho tốt nhé!
- Dĩ nhiên ... Tôi đang tiến hành phân giải bước đầu, đem một phần thi thể chia cho bên Phòng nghiên cứu sinh vật. Lê Quốc Dân của Phòng nghiên cứu sinh vật còn vì chuyện này mà làm ầm với tôi một trận, nói chia ít quá. Đây là quà đệ tử của tôi tặng cho tôi, tôi chia cho anh ta một ít là nể mặt anh ta lắm rồi. Lão già này đúng là không biết đủ!
Nói tới đây, trên mặt La lão y sư La Thiên Minh hào quang lấp lánh. Vật liệu thí nghiệm như vậy không phải ai cũng có được.
- Được rồi được rồi ... Đi đi đi đi ... Vật liệu tổ chức Huyết tộc cao cấp rất hiếm có! Hy vọng mau chóng lấy được thành quả hiếm thấy!
- Không thành vấn đề ...
Thi thể Huyết tộc cao cấp nghị viên Nghị viện trưởng lão rơi vào tay người khác, đây là sỉ nhục cực lớn đối với Huyết tộc. Cho nên, Nghị viện trưởng lão đã bắt đầu bàn bạc chuyện trả thù.
Chủ tịch nghị viện đại nhân tóc trắng bạc nhìn tập tài liệu trong tay, trong mắt lóe lên vẻ thất vọng. Sau khi đọc xong tư liệu về tên thanh niên "Giang Nguyên", lão phát hiện muốn tìm được cơ hội đối phương xuất hiện ngoài lãnh thổ Trung Quốc tỷ lệ thực sự quá nhỏ.
