Giang Nguyên và Luyện đan sư già Vu Phượng Minh ở đây luyện đan, lúc này có không ít người bên ngoài cũng tâm trạng bất an. La lão y sư La Thiên Minh ngồi trong phòng làm việc của Viện trưởng Từ Khải Liễu, nước trà đã châm thêm hai lần.
- Lão La ... Anh đúng là quan tâm quá hóa loạn ... Giang Nguyên mới lần đầu mở luyện Đan dược siêu phẩm, anh đừng có nghĩ nó vừa luyện ngày đầu tiên đã thành công đấy nhé?
Từ Khải Liễu đặt cây viết trong tay xuống, nhìn La Thiên Minh ngồi đối diện
nói.
- Mặc dù mới là ngày đầu tiên, nhưng thằng nhóc này ... đúng là luôn khiến người ta không kìm được muốn nghĩ xem có thể đào ra được chút kỳ tích gì từ trên người nó không ...
La lão y su La Thiên Minh tho dai, sau đo nhìn về phía Từ Khải Lieu ngồi trước bàn làm việc, lắc đầu cười khổ nói:
- Cô đừng nói với tôi, ban nãy cô đã phê duyệt được rất nhiều văn bản ...
- Được rồi ...
Từ Khải Liễu thở dài, sau đó đặt cây viết trong tay xuống, lắc đầu cười khổ
nói:
- Phê duyệt được một bản ...
Thấy chưa ... Tôi biết chắc chắn bây giờ cảm xúc của cô cũng không ổn định, nếu không tôi đã không đến đây chiếm địa bàn của cô rồi!
La lão y sư La Thiên Minh cười ha hả, nâng ly trà lên uống một hớp thì phát hiện ly trà lại nhìn thấy đáy rồi. ông vội vàng đi sang bên cạnh tự châm nước, tiện thể châm thêm nước cho ly của Từ Khải Liễu.
Từ Khải Liễu nhận ly trà La lão y sư đưa tới, uống một hớp trà, thở dài nói:
- Luc này neu that sự có thể bình tĩnh ngồi đây thì tôi đã không là Viện trưởng Thiên Y viện rồi!
Mấy nam gần đay, toi lam cai chức Vien trưởng nay that sự là có chút thiếu sót. Mà thiếu sót ở đâu thì phải bù đắp vào chỗ đấy ... Trên dưới Thiên Y viện nhiều người như vậy, cộng thêm Viện trưởng lão, những người có tư cách nhất định có ai mà không trông ngóng mấy viên đan dược kia ...
Từ Khải Liễu cười khổ, tiếp tục nói:
- Mấy loại Đan dược siêu phẩm, mọi người không biết cụ thể còn tồn kho bao nhiêu, nhưng tôi là Viện trưởng thì sớm đã biết rõ ... Giờ trong mật kho kia đã trống rỗng đến mức chuột có thể chạy rồi ...
- Bề ngoài thì thêm hai ba chục năm nữa mới xảy ra vấn đề, nhưng thực ra, nếu trong vòng mười năm không có đan dược mới, Viện trưởng tôi đây thật sự không chống đỡ được nữa ... Thậm chí, nghiêm túc nhất là trong vòng năm năm nữa, nếu không có Không Thanh Đan, một số truyền thừa của Thiên Y viện chúng ta có khả năng sẽ bị cắt đứt ...
- Anh nói tôi có căng thẳng không?
- Năm năm?
La lão y sư La Thiên Minh chợt sững sốt một chút, sắc mặt trầm xuống, nói:
- Cô nói là người kia chỉ có thể kiên trì thêm năm năm?
Đung ... Năm năm, nếu trong vòng nam năm không có Không Thanh Đan, thủ hộ mới không lên được, vậy thì truyền thừa sẽ thật sự bị đứt đoạn, không muốn biết bao nhiêu năm mới có thể khôi phục, hơn nữa một khi thời kỳ, chúng ta không thể nào đảm bảo sẽ không xảy ra vấn đề.
Từ Khải Liễu lắc đầu cười khổ nói:
- Thậm chí hai năm trước tôi đã có sắp xếp. Sang năm sẽ chọn một vị Luyện đan sư cao cấp mở kho dược liệu tiến hành đào tạo toàn lực. Chỉ cần anh ta có thể gặp may, luyện chế được một lò Không Thanh Đan là được!
Mắt La Thiên Minh lóe lên, thấu hiểu nhìn Từ Khải Liễu nhẹ nhàng gật đầu một cái. Mỉm cười nói:
- Được rồi, ít nhất bây giờ chúng ta đã có Giang Nguyên. Không cần gửi gắm hy vọng vào những thứ mong manh kia nữa ..
- Đúng vậy ... Cảm ơn các tiền bối của viện đã phù hộ, vào lúc này, chúng ta lại có Giang Nguyên, lại tìm được Tề Thế Đỉnh về ...
So với Từ Khải Liễu và La Thiên Minh đang xúc động thì đồng chí Thiên y sư Chu Thế Dương lại ở trong phòng làm việc đi tới đi lui, lúc này cũng không xúc động và vui mừng như hai người kia.
- Chú Chu ... chú yên tâm. Hắn mới thành chủ đỉnh chưa được bao lâu, hơn nữa cũng không phải Tề Thế Đỉnh hoàn chỉnh. Thằng nhóc này chắc chắn sẽ không thành công ...
Hồ Minh Vũ ở bên cạnh thận trọng nói với Chu Thế Dương.
Chu Thế Dương nghe Hồ Minh Vũ nói vậy thì gương mặt già nua hơi đỏ lên, lão biết biểu hiện của mình quá thiếu bình tĩnh.
