Tiểu Thần Y Xuống Núi

Chương 110




Lý Tiếu Lai cởi bỏ chiếc áo vest vướng víu, cười đê tiện, từ từ cởi bỏ cúc áo sơ mi.

Triệu Băng Linh hoảng sợ cuống quýt quay mặt đi, miệng kêu to: “Anh... Đừng qua đây!”

“Hầy, đến lúc này rồi, còn giả vờ rụt rè cái gì? Yên tâm đi, cậu đây sẽ khiến em sung sướng giống như thần tiên, ha ha ha.”. Lý Tiếu Lai một bên cười to, một bên thò tay sờ dây thắt lưng ở eo.

Đối mặt với mỹ nhân xinh đẹp tuyệt trần, như ngọc băng chạm khäc, hẳn ta đã không còn chút kiên nhẫn nào.

Hận không thể lập tức đè thân thể mềm mại của Triệu Băng Linh lên bàn làm việc.

Lý Tiếu Lai nuốt nước bọt, chuẩn bị nhào lên.

Đúng lúc này, cửa phòng làm việc đột nhiên bị người đẩy mở ra.

“Ai! Là ail” Lý Tiếu Lai kéo túi, căm giận nói xong lại gào một tiếng. “Tân Khải!”

Ánh mắt Triệu Băng Linh sáng lên, trong lòng đầy mong chờ.

Đáng tiếc, hai người đồng thời đảo mắt, thấy lại không phải người cần thấy.

“Băng Băng, ông cụ bảo cô làm tổng giám đốc, chúng tôi cũng chẳng nói gì, bảo cô sắp xếp công việc cho em trai cô, cô nói cô... Cậu Lý, anh... Sao cậu lại ở đây?”

Sau lưng Triệu Hoành Quang là Lưu Hiểu Vi đi theo, hai vợ chồng hùng hùng hổ vào cửa.

Vừa thấy Lý Tiếu Lai lại ở phòng làm việc, Triệu Hoành Quang giật mình đến biến sắc, chân lùi lại hai bước.

Lưu Hiểu Vi đang hăng hái lập tức đổi thành vẻ mặt khó coi.

Triệu Hoành Quang ỷ vào thân phận trưởng bối cậy già lên mặt, muốn tìm chút chỗ đứng cho đứa con trai của mình ở công ty.

Mấy lần Triệu Băng Linh đều không đồng ý, hai người tính toán một phen, bèn đến công ty kiếm chuyện.

Nhưng Triệu Hoành Quang có nghĩ thế nào cũng không ngờ lại gặp phải Lý Tiếu Lai ở đây, hơn nữa, chuyện quan trọng nhất là, bầu không khí phòng làm việc như có gì đó không đúng...

“Bác cả, bác gái, hai người đến thật đúng lúc! Lý Tiếu Lai muốn làm nhục cháu...”

Nhìn thấy hai người Triệu Hoành Quang, Triệu Băng Linh đã tuyệt vọng giống như vớ được cọng cỏ cứu mạng.

“Mẹ nó Triệu Hoành Quang, tôi còn tưởng là ai kìa, mẹ nó ông chán sống rồi sao mà muốn đối đầu với tôi!”

Lý Tiếu Lai đập bàn một cái, người nhà họ Lý ở bên người cũng đều vây quanh, nhìn chăm chăm hai người Triệu Hoành Quang.

“Anh họ... Em chặn lại rồi, mà ông ta... Ông ta đi nhanh

quá”. “Em họ, cậu đừng vội, tôi đây sẽ ném hai tên này đi!”

Người nhà họ Lý thấy Lý Tiếu Lai trở mặt, ai nấy đều lo sợ trong lòng, đều muốn ra tay với Triệu Hoành Quang.

Triệu Hoành Quang nhát gan sợ lớn chuyện, lập tức hoảng sợ, bị dọa đến mức chân mềm nhữn.

Lưu Hiểu Vi lạnh lùng liếc nhìn Triệu Băng Linh, nghiến răng nói, vội giải thích: “Đừng, cậu Lý, có gì từ từ nói. Băng Linh, cái đứa nhỏ ngốc này, cậu Lý là người thế nào chứ? Cậu ấy lại làm nhục cháu sao? Sao có thể chứ? Cháu... Cháu đừng có vu khống người trong sạch vậy!”

“Đúng, đúng! Nhân phẩm của cậu Lý, chúng ta đều rất tin tưởng. Băng Linh, cậu Lý vừa ý cháu, đó cũng là vinh hạnh của cháu, ở Trung Hải có bao nhiêu cô gái, khó gặp được chuyện tốt như vậy, bác cả nói này, cháu nhất định phải lo mà nắm bắt cơ hội, phải giao lưu nhiều với cậu Lý mới đúng”.


Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận