Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 1122: Sợ cái gì chứ?




Buổi tối nằm trên giường, Trần Thương gửi tin nhắn cho Tần Duyệt:

- Ngủ một mình có sợ không?

Tần Duyệt sững sờ:

- Sợ cái gì chứ?

Trần Thương sững sờ:

- Em nghĩ xem, sau lưng em là nui Nam Tuyền, phía trên có sói, cẩn thận có nửa đêm nó lại bò lên gường của em.

Tần Duyệt cười giễu, làm sao mà không biết âm mưu của Trần Thương được:

- Thật hay giả vậy? Anh dừng dọa em?

Trần Thương thấy có kịch, lập tức gật đầu:

- Đương nhiên, anh nói dối em làm gì, em không nhớ buổi tối em ăn gì à? Toàn là thịt rừng.

Tần Duyệt:

- Vậy phải làm sao? Hay là ... anh đến phòng cùng với em?

Trần Thương suýt nữa cười ra tiếng:

- Cái này, được thôi, em mở cửa, anh đi vào.

Tần Duyệt gật đầu:

- Ừm, em mở rồi, anh vào đi!

Qua vài phút, Trần Thương đứng bên cửa, tay vặn nắm cửa, lập tức sững sờ, mở cái rắm!

Nha đầu này chơi đùa anh!

Nhưng mà ... Trần Thương cũng không dám gõ cửa, vì sợ đánh thức cha mẹ.

Tức giận cầm lấy điện thoại:

- Em tốt thật! Anh có lòng tốt qua đây với em, em lại chọc anh.

Tần Duyệt ở trong chăn cười thầm:

- A, anh chính là thèm thân thể của em!

Trần Thương tức không nói nên lời, không thể phản bác lại.

- Không phải, Duyệt Duyệt, em không sợ nhưng mà anh sợ, anh sợ, hay là ... em bảo vệ anh nha?

Tần Duyệt:

- Cút!

Trần Thương sững sờ, cô gái này, thật sự không để anh vào trong mắt, đây là địa bàng của ai chứ?

Trần Thương cầm lấy điện thoại, ngồi xổm ở góc cửa:

- Em không biết đây là địa bàn của ai hả?

Trần Duyệt cười giễu:

- Anh đoán xem em có dám kêu bác và dì, bên ngoài có sói?

Trần Thương trợn tròn mắt:

- Chỗ nào có sói?

Trần Duyệt cười hì hì nói:

- Bên ngoài cửa có một đại sắc lang.

Trần Thương thở dài, kế hoạch A thất bại, ngày mai lại suy nghĩ kế hoạch B!

Đàng hoàng trở về phòng ngủ, không cần nói, tối nay ngủ sẽ đặc biệt ngon, sau khi xin nghỉ phép, về đến nhà, sự lo sợ bất an của Trần Thương cuối cùng cũng buông xuống rồi.

Dù gì bản thân là người bình thường, còn không thể nào giúp đỡ thế giới, dù sao cũng phải có cuộc sống bình thường.

Cuối cùng, cũng có thể không bị làm phiền.

Ngày hôm sau, Tần Duyệt thật sự trải nghiệm được thế nào gọi là bị gà gáy tỉnh, khi mặt trời chiếu vào, tiếng gà gáy, chó sủa dần vang lên, Tần Duyệt duỗi thẳng lưng.

Tối hôm qua ngủ rất say, khi thức dậy tinh thần sảng khoái.

Sau khi xếp xong chăn mền, ra ngoài ngẩng đầu là có thể nhìn thấy núi Nam Tuyền cách đó không xa, hít một hơi thật sâu, thật sự rất trong lành, dường như không khí đều là ngọt ngào.

Xa xa, con chó ngốc nhìn chằm chằm vào vị khách không mời mà đến, muốn sủa, nhưng lại không dám sủa, vì cô gái này mà mình bị nhốt trong chuồng không được ra ngoài.

Muốn sủa một tiếng, nhưng vì cây gậy của Trần Đại Hải, thở dài, xoay người, lắc lắc cái mông và cái đuôi, im ắng bày tỏ sự bất mãn của mình.

Cái sân rộng lớn, bên ngoài có cái chuồng gà, bên trong chuồng có mười mấy con gà đang kêu, thậm chí Tần Duyệt có thể nhìn thấy một cái góc bên trong chuồng, có một vài quả trứng, dường như là vừa mới đẻ?

Nghĩ tới đây, Tần Duyệt cúi người ngồi xuống, duỗi thẳng cánh tay, vừa vặn có thể sờ đến, trứng gà bên trong vẫn còn ấm, làm Tần Duyệt vui vẻ.


Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận