Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 1115: Đưa đến nội khoa thần kinh?




Sau đó sờ sờ đôi tay của ông lão, giúp ông đấm bóp.

Trần Thương sững sờ, thực rõ ràng, người một nhà này hẳn xem tình huống của ông lão nghĩ thành tình trạng căng thẳng và cấp bách.

Trần Thương nhấc cái chăn lên nhìn vào, bỉm sạch sẽ, bụng thì trướng lên.

Trần Thương nhìn qua thì tức điên lên, truyền nhiều dịch như thế vậy mà không tiểu ra, không bực bội mới là lạ ấy!

Trần Thương tranh thủ thời gian nói:

- Người bệnh cần đặt ống thông đường tiết niệu, hiện tại đã xuất hiện tình trạng sỏi thận nghiêm trọng, khu vực bàng quang hẳn là đã bành trướng, vì vậy nên ông ấy mới cảm thấy bực bội khó chịu.

- Còn nữa! Tâm trạng đau lòng cho người thân của mấy người chúng tôi hoàn toàn có thể lý giải! Nhưng có một sự thật rất cần các người hiểu cho: hết cách rồi trị liệu nào mà không phải chịu thống khổ. Chúng ta không thể bởi vì ngần ấy thống khổ mà để người bệnh phải khó chịu càng nhiều hơn. Huống chi việc khó chịu hơn này chúng ta còn có thể đoán trước được.

Trải qua một phen giải thích, người nhà bệnh nhân rốt cuộc đồng ý cắm ống tiểu.

Thế nhưng ... đến khi Nhạc Nhạc chuẩn bị cắm ống tiểu, bà lão lại không đồng

ý!

- Có y tá nam hay không?

Trần Thương và Diêu Chí Văn nghe vậy sửng sốt một chút, ngay cả Nhạc Nhạc cũng trợn tròn mắt.

Trần Thương thở dài:

- Nhạc Nhạc, để tôi làm đi.

Thuần thục cắm ống tiểu cho ông lão, nước tiểu rốt cuộc cũng chảy ra ngoài.

Mà ông lão đang bực bội bất an cuối cùng đã yên tĩnh trở lại.

Thế nhưng ...

Một tiếng nữa trôi qua, tiếng đập cửa lại vang lên.

Nhạc Nhạc nóng nảy đi đến:

- Bác sĩ Trần, bây giờ người bệnh xuất hiện tình trạng phát sốt!

Trần Thương và Diêu Chí Văn liếc nhìn nhau, vội vàng chạy vào phòng bệnh.

Nhiệt độ cơ thể người bệnh lên tới 38.3 độ C, hơn nữa còn đang không ngừng ho khan!

Bình thường đối với những người bệnh bị nhồi máu não này, điều đáng sợ nhất không phải bại liệt, mà là vì bán cầu não tê liệt dẫn đến khi ăn cơm bị ho khan xuất hiện tình trạng phổi bị nhiễm trùng.

Tình trạng phổi bị nhiễm trùng đối với dạng người bệnh trúng gió nhồi máu não cấp tính mà nói, thường thường đều là tình huống trí mạng.

Trần Thương ngẩng đầu hỏi:

- Có phải đã cho ông ấy uống nước không hả?

Người nhà sững sờ, đỏ mặt:

- Chúng tôi thấy ông ấy ...

Trần Thương thở dài:

- Chuẩn bị đặt ống thông mũi - dạ dày.

Kiểu người nhà thế này, sớm muộn gì cũng gây hại tới tính mạng người bệnh.

Trần Thương tiếp tục giải thích một phen nữa, người nhà bệnh nhân này quả thật chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

Nhìn sắc mặc tức giận của Trần Thương và Diêu Chú Văn, bà lão lắp bắp nói:

Quả nhiên, tới chín giờ sáng hôm sau, sau khi giao ban xong, người nhà bệnh nhân mới tiếc hận đưa bệnh nhân tới ICU, bác sĩ nội khoa thần kinh căn bản không thể nào tiếp nhận người bệnh tình trạng nghiêm trọng như vậy.

Quan trọng nhất là người bệnh đến tận giờ vẫn chưa đặt nội khí quản!

Mấy người nhà kìa cũng giải thích y như vậy với bác sĩ Trịnh ...

Trần Thương lắc đầu.

Có đôi khi, người nhà vô tri, thật sự sẽ chôn vùi sinh mệnh của người thân.

Giao quyền ký tên cho họ mới thật sự là không yên lòng đấy ...

- Bác sĩ ... Chúng tôi không hiểu được, ngài không thể trách chúng tôi được ... Chúng tôi vốn không hiểu điều này!

Trần Thương tức giận tới mức suýt cười ra tiếng không phải vừa nãy, mấy người nói rất hiểu sao?

Suốt một đêm, liên tục qua lại khám xét, sử dụng cả chất kháng sinh.

Nhiệt độ cơ thể mới bắt đầu khống chế lại, nhưng tất cả chỉ mới là bắt đầu.

Người bệnh đã bị thêm suy hô hấp, tới giờ có thể có cơ sở khẳng định phổi nhiễm trùng, ngày mai hẳn phải tới bên ICU.

Đưa đến nội khoa thần kinh?

Chỉ có thể nằm mơ thôi, họ chắc chắn sẽ không tiếp nhận ca bệnh nặng như này.


Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận